PHÂN BIỆT HEAR VÀ LISTEN
Hear - thể hiện tính thụ động Listen - thể hiện tính chủ động
Thụ động có nghĩa là tự dưng nó đến, nhiều khi bạn không biết trước, không trông mong và không kiểm soát được. Chủ động có nghĩa là bạn muốn nghe cái gì đó, bạn lắng nghe nó với sự chú ý, bạn chọn lựa để nghe nó.
Ai đó nói và chợt bạn nghe thấy, đó là Hear. Bạn nghe thấy và dường như đó là người quen của bạn đang nói nên bạn lắng nghe xem có phải đúng là người quen của bạn không, đó là Listen.
Bạn nghe thấy tiếng xe cộ chạy qua, thật là ầm ĩ. Nhưng xe cộ chạy qua thì phải có tiếng rồi, đó là điều hiển nhiên, dù bạn có không muốn cũng phải nghe thấy. Đó là Hear. Bạn mở radio để nghe, vì bạn biết giờ này có chương trình ca nhạc mà bạn yêu thích và muốn nghe. Đó là Listen.
Ví du:
Did you hear what I just said? (Anh có nghe THẤY tôi vừa nói cái gì không?)
Sorry, I wasn’t listening. (Xin lỗi thầy, em đã không chú ý LẮNG nghe.)
Did you hear that? (Cậu có nghe THẤY không?)
What? (Cái gì cơ?)
That! Listen, it comes again! (Đó! LẮNG nghe mà xem, lại nữa đấy!)
I know you’re in there! I heard the TV! (Mẹ biết con ở trong đó rồi! Mẹ đã nghe thấy tiếng TV rồi!)
I listen to the radio every morning. (Sáng nào tôi cũng nghe radio)
Đọc thêm:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét